Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Gửi bạn tôi!

Tặng H.
        Lẽ ra hôm nay tớ đang có mặt ở thành phố quê hương bạn, song một phần thì bận, một phần thì không còn háo hức với những chuyến đi xa. Một đồng nghiệp của tớ đã hỏi giúp số điện thoại nơi bạn ở thời xưa cũ, hy vọng mình liên lạc được với nhau đã rất gần. Mong sao bạn không còn là bóng nhạn cuối trời xa!
Nhớ ngày nào mình quấn quít bên nhau,
Mẹ tớ cười " Bạn gái dễ xa lắm đấy"!
Thoáng chốc hai mươi năm có lẻ,
Hội lớp chẳng lần nào có bạn chung vui.

Thuở học trò mộng ước tinh khôi,
Bạn thích nhất kỹ sư đồ họa.
Trận ốm ấy kỳ thi dang dở,
Bạn trở về với huyện đảo xa xôi.

Cánh thư bay nối những buồn vui,
Bỗng một ngày én thôi chao liệng.
Bạn biết chứ tớ chờ đỏ mắt,
Tập thư dày sao bạn chẳng hồi âm?

Mấy mươi năm nắng gió cuộc đời,
Kỷ niệm chúng mình neo đậu phía bờ vui.
Bạn sẽ khóc sẽ cười khi tớ đến
Sẽ đắm mình trong hạnh phúc, bạn yêu ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét