Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

Tết đoàn viên




Thoáng chốc đã 15 mùa hoa,15 cái tết... Con mới về!
Những ngày này, trời ủ một màu sương, lãng đãng huyền hồ hư thực. Đó đây, hoa mơ hoa mận nở, dịu dàng và mê say...
Con chạy xe giữa lòng thành phố, dưới làn mưa bụi, bỗng âm vang lời nhận xét thuở nào: Thành phố quê em bắt đầu từ đâu nhỉ, anh đi hoài vẫn chẳng nhận ra!
Chợ bờ sông vẫn quen mà lạ, líu ríu theo sau mẹ như một thời thơ bé. Thoáng chốc, giữa nườm nượp người xe, bóng mẹ mất hút giữa chất ngất hàng hóa của phiên chợ cuối năm. Con thong thả mà mẹ thì vội vã...
Bếp củi của mẹ cha, ôi chao là thích... tối ngày đỏ lửa, ấm áp đến lạ lùng. Mấy ngày tết, nhà mình vui như trảy hội... Đứa ở xa  đã đành, đứa ở gần cũng tắt lửa luôn, con cháu suýt soát hai tiểu đội... Mắt mẹ lấp lánh xuân! 
Lâu lắm rồi mới được ngắm cha chẻ giang buộc bánh chưng, mấy đứa cháu bằng đầu nhau lau tau gói bánh...Anh chị em chụm đầu trông nồi bánh tết, chuyện hôm nay gọi chuyện xa xưa...
Phút giao thừa cả nhà đều thức đợi...Trong im ắng của đất trời rộn rã tiếng cười vui. Nào cạn ly chúc một mùa xuân mới!
Chúng con nghe bài thơ khai xuân của cha, lòng xôn xao đến lạ. Miệng thì cười mà mắt bỗng đỏ hoe! 
Con vẫn về vào mùa cây xanh lá, nhưng tết này con đợi cũng đã lâu...  
Người ta có nhiều chốn đi về... Với con, mái ấm nơi có mẹ có cha, bao giờ cũng là nơi chốn yêu thương nhất!
Tết đoàn viên... Mùa xuân vui tụ trong lòng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét