Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Đọc thơ

Người đưa ta mấy tập thơ,
"Lửa trái tim" với "Bao giờ..." xốn xang.
      Đêm khuya ta lật từng trang,
Nghe câu chữ gọi lang thang đời về.
      Nồng tình nhà, ấm tình quê
Đâu dang dở lỡ đam mê những ngày.
      Phận thơ, phận mẹ, phận thầy
Cùng ai hong chữ đắm say phận mình.
      Vui buồn cũng một chữ tình,
Quán liêu xiêu gió một mình buồn không?
      Đọc rồi người có trông mong,
Bên sông Trà Lý thong dong cùng nàng?

                     ************

BAO GIỜ...
                   LẠI ĐẾN...
                                       BAO GIỜ...
                     ( Nguyễn Thị Ngọc Thúy)
Trích tập thơ" Bao giờ ...lại đến...bao giờ"- NXB Hội nhà văn, năm 2010

     Nụ hôn trao gửi muộn màng
Nhưng sao... Sao thấy vội vàng... buông lơi!
     Câu thơ em thả nửa vời
Hình như... trưa ấy có người ngẩn ngơ
     Bao giờ...lại đến...bao giờ...
Cho ai... lại được...chạm hờ môi ai
     Vô tình ngọn gió sớm mai
Cứ vu vơ thổi...thổi hoài bờ thương
     Cây cầu nối nhịp vấn vương
Dám đâu ngăn chợ cấm đường thi nhân.
                ************

               ĐÔI LỜI CHIA SẺ
                 (anhday0916)

     Bao giờ...lại đến...bao giờ
Đọc thơ rồi lại thẫn thờ vu vơ.
    Vu vơ gửi nhớ cho thơ,
Gửi mơ gửi cả ngẩn ngơ cho người.



1 nhận xét:

  1. Bao giờ...lại đến...bao giờ
    Đọc thơ rồi lại thẫn thờ vu vơ.
    Vu vơ gửi nhớ cho thơ,
    Gửi mơ gửi cả ngẩn ngơ cho người.

    Trả lờiXóa