Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Điều anh không biết

Có điều này anh mãi chẳng biết đâu

Em đã định gật đầu...cùng anh... về bên ấy
Trớ trêu thay... một chiều thu...lạnh lẽo
Anh vô tâm nên duyên phận chuyển vần

Anh sẽ không ngờ mình đã để mất nhau
Trong khoảnh khắc 
                 tiếng nước sôi
                                trên bếp dầu bé nhỏ

Trang sách nào hút hồn anh đến vậy
Quên mất rồi...
                   lời em dặn...
                                 giùm em...


Thôi thế là thôi...giây phút lãng quên
Để mãi nhớ mỗi khi trời chuyển gió
Ấp úng nước sôi mỗi khi thổi lửa
Thoảng thốt gọi về ký ức một miền xa...

Đã nửa vòng trái đất anh qua
Vẫn gọi cho em khi nghe lòng thấp thỏm
Anh lo lắng mái nhà ai nhỏ bé
Có vỡ òa những xa xót không tên ???

Đã lâu rồi mặt biển vẫn bình yên
Ngoài hỏi chào...không nhắc lời thương nhớ
Anh quên mất... người ta còn nợ
Câu trả lời: Sao lại xa nhau???

Bài thơ nào anh viết... lòng quặn đau
Con sáo sang sông không ngoảnh về bến cũ

       Một lời thôi: Vết thương lòng đã ngủ
Gió chuyển mùa thao thức suốt đêm thâu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét